bg-mot-goc-nhin-

 

 

     Từ 0h ngày 9/7, TPHCM bắt đầu thực hiện giãn cách toàn xã hội theo Chỉ thị 16 để phòng chống dịch Covid-19. Hình ảnh đưa lên các mặt báo, ngày đầu tiên giãn cách đường phố TPHCM vắng lặng, hàng quán đóng cửa, xe cộ thưa thớt, hoàn toàn tương phản với nhịp sống hối hả, đông đúc của TPHCM trước đó.
     Tình hình TPHCM là vậy, còn ở tỉnh thì sao ?

     Sóc Trăng, tỉnh ven biển ở vùng đồng bằng sông Cửu Long. Sóc Trăng trong tâm tưởng của người ngoài tỉnh và những người con xa xứ là vùng đất yên bình, được thiên nhiên ưu đãi vì rất ít khi hứng chịu bão lũ, đất đai màu mỡ phù hợp trồng lúa, nuôi tôm, nét văn hóa đặc sắc của 3 dân tộc Kinh – Hoa – Khmer,... Tuy nhiên, kể từ ngày 4/7 khi phát hiện có ca nhiễm Covid-19 đầu tiên trong cộng đồng, nét yên bình thường nhật bị thay bằng sự lo lắng bủa vây, ngày vẫn có 24 giờ nhưng cảm giác thời gian như dài ra. Mọi người dường như bớt chủ quan và ý thức cảnh giác hơn rằng virus SARS CoV-2 luôn lởn vởn quanh ta, chỉ là không lộ mặt, và có thể xuất hiện đe dọa ta bất cứ lúc nào.
     Thị xã Vĩnh Châu nổi tiếng với củ hành tím và nuôi tôm. Vừa nghe Ban chỉ đạo phòng chống dịch Covid-19 của tỉnh đã có quyết định áp dụng Chỉ thị 16 đối với xã Vĩnh Hải và phường Vĩnh Phước, toàn bộ thị xã Vĩnh Châu cũng áp dụng Chỉ thị 15, thời gian áp dụng 15 ngày kể từ 0h ngày 10/7, khi có 2 ca dương tính về từ TPHCM. Tuy hiểu rằng lãnh đạo tỉnh cũng phải rất đắn đo, cân nhắc thiệt hơn trước khi ra quyết định này để bảo vệ an toàn cho người dân trong khu vực và toàn tỉnh, nhưng cũng không khỏi làm lòng người chùng lại.
     Sáng 10/7, trời trong xanh, có nắng, thật là một ngày đẹp trời sau nhiều ngày mưa liên tục trước, nhưng sao tôi lại cảm nhận ánh nắng hôm nay như nhợt nhạt, mây trắng như lẫn màu xam xám, nét đục đục của mây xanh, trên đường tôi đi làm hoa ven đường vẫn nở nhưng sao có vẻ kém tươi ? Có thật đúng như lời cụ Nguyễn Du từng nói “Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ” ?
     Nhưng khi bước vào lớp cổng công ty, tôi nhận ra không khí bên trong khác biệt so với vẻ trầm lắng bên ngoài.
    dong-hanh-gt-lon-2 Sau những cái gật đầu chào hỏi vội vàng, mọi người tất bật với công việc của mình và không quên chia sẻ thông tin cập nhật về tình hình Covid-19 trong ngoài tỉnh, những thông tin liên quan của các nhà cung cấp nguyên phụ liệu cho công ty, chỗ này bị ca nghi ngờ, chỗ kia bị ca dương tính. Dự trữ nguyên phụ liệu, bao bì là công tác được chú trọng để đảm bảo hoạt động sản xuất liên tục. Xưởng chế biến tập trung hoạt động hết công suất với tinh thần cảnh giác cao độ, sản xuất ra những lô hàng sớm nhất có thể. Trại tôm đang tập trung thu hoạch tôm càng nhanh càng tốt. Hoạt động xuất hàng đẩy nhanh tiến độ. Công tác hậu cần cũng được chuẩn bị ráo riết. Công đoàn công ty cũng có phần tiền hỗ trợ cho người lao động 6 tháng làm việc, mỗi tháng 100.000 đồng/người, con số tuy không lớn lắm nhưng rất nặng tình, bởi trong hoàn cảnh khó khăn đối mặt và bao điều cần lo toan, công ty cũng không quên quan tâm, chia sẻ, động viên, khuyến khích người lao động. 
     Vẫn phải chủ động trong mọi tình huống, đó là chủ trương của lãnh đạo công ty tôi. Nhiều kịch bản được vạch ra để đối phó tình huống xấu nhất nếu xảy ra. Lãnh đạo công ty luôn quan sát, tìm hiểu thông tin, chia sẻ kịp thời và ra những quyết sách phù hợp nên chúng tôi cảm thấy yên tâm và tin tưởng.
     Không khí khẩn trương khiến chúng tôi không còn thời gian nghĩ đến những chuyện bi quan, mọi người cố gắng hoàn thành tốt nhất công việc của mình. Ở đây và lúc này, chúng tôi cảm nhận tinh thần đoàn kết hơn bao giờ hết để chiến đấu với kẻ thù chung là Covid-19, và hiểu rằng chúng tôi đã, đang và phải đi cùng nhau, sự đồng hành sẽ là nhân tố tạo nên các giá trị lớn.
     Chúng tôi xốc lại tinh thần, nhìn về phía trước với niềm tin sau cơn mưa sẽ thấy được cầu vồng.
     Ngày 10/7/2021
     Triệu Mai Lan